Xuất phát từ hậu quả pháp lý nghiêm trọng của việc đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động (“HĐLĐ”), các quy định về quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ của người lao động (“NLĐ”) và người sử dụng lao động (“NSDLĐ”) luôn được chú trọng. Pháp luật về lao động nói chung và thực tiễn xét xử tại Việt Nam nói riêng vẫn được xây dựng và áp dụng trên tinh thần bảo vệ bên yếu thế hơn trong quan hệ lao động là NLĐ. Tuy nhiên, Bộ luật lao động 2019 (“BLLĐ 2019”) được ban hành đã bổ sung nhiều quy định để bảo vệ tốt hơn quyền lợi của NSDLĐ là doanh nghiệp, trong đó quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ của doanh nghiệp nhằm cân bằng quyền lợi với NLĐ, đặc biệt trong trường hợp NLĐ thường xuyên không hoàn thành công việc theo HĐLĐ đã ký kết.
Việc xác định NLĐ thường xuyên không hoàn thành công việc để làm căn cứ thực hiện quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ phải dựa trên các tiêu chí trong quy chế đánh giá mức độ hoàn thành công việc (“Quy chế đánh giá”) do doanh nghiệp ban hành. Tuy nhiên, nhiều doanh nghiệp còn gặp nhiều khó khăn, vướng mắc trong việc xây dựng, ban hành và áp dụng quy chế này do chưa được phổ biến và có hướng dẫn cụ thể. Bài viết này sẽ cung cấp cho doanh nghiệp một số lưu ý khi xây dựng, ban hành và áp dụng hiệu quả nhằm đảm bảo quyền lợi hợp pháp của doanh nghiệp.
Doanh nghiệp cần lưu ý các điểm sau trong quá trình xây dựng Quy chế đánh giá
Để thực hiện quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ do NLĐ thường xuyên không hoàn thành công việc, doanh nghiệp phải ban hành và áp dụng công khai Quy chế đánh giá theo trình tự, thủ tục nhất định. Một trong số các trình tự, thủ tục mà doanh nghiệp phải thực hiện đó là tham khảo ý kiến của tổ chức đại diện NLĐ tại cơ sở đối với bản dự thảo Quy chế đánh giá trước khi quyết định ban hành để áp dụng. Thủ tục tham khảo ý kiến của tổ chức đại diện NLĐ tại cơ sở được thực hiện thông qua hình thức đối thoại tại nơi làm việc. Thành phần tham gia đối thoại tại nơi làm việc bao gồm đại diện của doanh nghiệp, NLĐ hoặc tổ chức đại diện NLĐ. Thông thường, tổ chức đại diện NLĐ tại cơ sở tham gia đối thoại là Công đoàn cơ sở. Trong trường hợp doanh nghiệp chưa thành lập Công đoàn cơ sở thì Công đoàn cấp trên trực tiếp (Liên đoàn lao động cấp quận/huyện) sẽ thực hiện vai trò thay thế.
Doanh nghiệp có trách nhiệm gửi văn bản đề nghị kèm theo bản dự thảo Quy chế đánh giá đến tổ chức đại diện NLĐ để tham khảo ý kiến. Khi đó, tổ chức đại diện NLĐ sẽ tiền hành tổ chức đối thoại để lấy ý kiến của NLĐ đối với bản dự thảo và tổng hợp thành văn bản. Tuy nhiên, trên thực tế đối với các doanh nghiệp chưa thành lập Công đoàn cơ sở thì thông thường, doanh nghiệp sẽ trực tiếp tổ chức thu thập ý kiến hoặc ghi nhận xác nhận từ NLĐ, từ đó có cơ sở đề nghị Công đoàn cấp trên trực tiếp xem xét và chấp thuận dự thảo Quy chế đánh giá. Sau khi nhận được sự đồng thuận của NLĐ cũng như sự chấp thuận của tổ chức đại diện NLĐ, doanh nghiệp ban hành Quy chế đánh giá và thông báo đến từng bộ phận trong doanh nghiệp để áp dụng công khai và thống nhất.
Như vậy, có thể thấy rằng việc xây dựng Quy chế đánh giá là cần thiết và Quy chế này đóng vai trò quan trọng trong việc doanh nghiệp có thực hiện được quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ đối với NLĐ thường xuyên không hoàn thành công việc theo HĐLĐ hay không. Đặc biệt trong bối cảnh môi trường làm việc có nhiều thay đổi và khó kiểm soát như hiện nay thì việc chấm dứt mối quan hệ lao động với NLĐ không có năng lực làm việc, không cống hiến công sức cho doanh nghiệp là một trong những giải pháp tối ưu đối với việc cân đối chi phí và nhân sự. Ngoài ra, việc nhìn nhận đúng đắn vai trò, chức năng của Quy chế đánh giá sẽ đem lại cho doanh nghiệp những định hướng và hành động thích hợp nhằm xây dựng hệ thống quản lý NLĐ hoàn chỉnh hơn.
Bài viết được căn cứ theo pháp luật hiện hành tại thời điểm được ghi nhận như trên và có thể không còn phù hợp tại thời điểm người đọc tiếp cận bài viết này do pháp luật áp dụng đã có sự thay đổi và trường hợp cụ thể mà người đọc muốn áp dụng. Do đó bài viết chỉ có giá trị tham khảo.